Cuối Thu
Cuối Thu rồi anh nhỉ !
Anh giật mình...bâng khuâng
Ráng chiều da diết quá
Sương sáng, lạnh vai em...
Em ơi ! nghe mùa Thu
Tiếng lá vàng khẽ rụng...
Bàn chân ai dảo bước
Tránh tầu lá vừa rơi
Công trường cuối mùa Thu
Đọt nắng vàng, võng xuống
Cái nắng thì da diết
Nhuốm, ruộm vàng sắc Thu
Tình duyên của đôi ta
Như dòng sông chảy miết
Trải dài miền đất mới
Công trình, đời thợ xây...
Nhắn gửi mẹ quê xa
Con đi không hẹn ước
Sông Đà ngày năm xưa
Nay Sê San, Huội Quảng...
Thế hệ đang tiếp bước
Công trình tiến độ cao
Gềnh, thác sâu, nước xiết
Chẳng ngăn nổi khát khao
Em và tôi !
Ngực căng tràn mê say
Dáng chiều buông trên cỏ
Ném sỏi, hỏi sông sâu...
Má hây hây, con gái
Anh hồi hộp yêu đương
Đêm thức viết thư tình
Song song là bản vẽ
Hoa mắt rồi tay run...
Sáng chạy quanh nán, trại
Đụng vào chậu với xô
Sương ướt đầm tất, dép...
Lửa hồng, cơm với canh
Dúi tay em mảnh thư
Miệng ấp a ấp úng
Cỏ, cây trong sương sớm
Đùa giỡn với heo may
Bao tháng ngày đọng lại
Điểm bạc tóc, thời gian
Yêu và thương đến thế
Mùa cuối Thu công trường
Công đoàn Ngành Xây dựng Quảng Ninh